Nhật Nam là một cậu bé thông minh và được mọi người mệnh danh là thần đồng. Ngay từ khi còn rất nhỏ, bé đã bộc lộ khả năng tiếng Anh siêu việt và làm dịch giả cho nhiều cuốn sách từ tiếng Anh sang tiếng Việt.
Tuy nhiên, bên cạnh trí thông minh sẵn có của mình, những gì Nhật Nam đã và đang có vẫn phụ thuộc rất nhiều vào phương pháp chỉ bảo của mẹ. Mới đây, mẹ của bé Nhật Nam - chị Hồ Điệp đã có những chia sẻ về "quy tắc bàn tay" đã giúp Nhật Nam phát triển tốt nhất khả năng ngôn ngữ của mình.
Mẹ Nhật Nam và quy tắc bàn tay giúp con thành "thần đồng" tiếng Anh |
Câu chuyện bàn tay biết nói:
Ngôi nhà mình vẫn ở ngày nhỏ có một khu vườn rộng mênh mông và cạnh đó là cái mương nước trong leo lẻo.
Mình hay chạy ra vườn và trèo lên cái chạc cây ngồi vắt vẻo. Không phải vì mình thích trèo đâu mà vì mình thích ngồi đó để đợi mẹ ra mà thôi. Mẹ sẽ dáo dác nhìn xung quanh và khi thấy mình, mẹ sẽ kêu lên: Ôi trời ơi, con gái con đứa, đưa tay đây mẹ nắm rồi nhảy xuống kẻo ngã nào...
Mình sẽ nắm vào bàn tay mẹ, nhảy phốc xuống. Ôi cái bàn tay đó...
Đến khi có con nhỏ, mình cũng hay “nói chuyện” với con qua bàn tay.
Cái cảm giác con mới u … ơ nhưng cầm chặt ngón tay của mẹ khiến tìm mình “tan chảy” bởi tình mẫu tử.
Khi Nam lớn hơn chút, hai mẹ con cũng thường chơi những trò chơi với các ngón tay, với bàn tay.
Khi thì là chi vi chi vít, lúc là oẳn tù tì, rồi đập tay vào nhau mỗi khi vui.
Hai mẹ con mình cũng có “dấu hiệu” riêng để đối thoại với nhau. Khi Nam làm được việc tốt thì mình sẽ lấy ngón tay ấn vào lòng bàn tay của Nam và nói: “chí pù”- cũng chẳng có nghĩa gì đâu, tự nghĩ ra để nói cho vui thôi.
Còn Nam, mỗi lần không vui là lấy ngón tay di vào lòng bàn tay mẹ và nói: “Xì lồng cồng”, mặt buồn thỉu buồn thiu - cũng là tự bịa ra cả thôi nhưng hình như nói xong, cái buồn chạy đi đâu mất tiêu.
Mỗi lần đi cùng nhau, mình thường đề nghị: Nam nắm tay mẹ đi, cho mẹ có cảm giác yên tâm. Nam vui vẻ cầm tay mẹ lại còn dặn dò đủ thứ trên đời: Mẹ đi đường phải nhìn cẩn thận nhá. Mẹ là hay hấp tấp lắm á (Ahuhu, con trai nhắc mẹ đó).
Không chỉ có trò chuyện bằng các ngón tay đâu, mình luôn tự đặt ra nguyên tắc để hướng dẫn Nam làm việc gì đó bằng “quy tắc bàn tay”. Tức là như này, Nam sẽ chia ra mỗi ngón tay một nguyên tắc cho dễ nhớ.
Ví dụ: trong việc học tiếng Anh của Nam, “quy tắc bàn tay” mình tự đặt ra sẽ là như thế này:
- Ngón cái: Học những gì con thích nhất: Con thích ăn uống thì mẹ sẽ cùng con học trong bếp. Nam sẽ lên mạng tra clip dạy món ăn bằng tiếng Anh, nói lại cho mẹ rồi hai mẹ con cùng nấu với nhau. Vừa nấu, Nam vừa giải thích quy trình bằng tiếng Anh. Nam thích xem phim, thích đọc sách, nghe nhạc, chơi trò chơi... OK, tất cả đều bằng tiếng Anh hết đó. Cứ cái gì thích sẽ có “phiên bản” tiếng Anh cái đó ngay. Mình luôn tự nhắc rằng nếu để con thấy, học là “gánh nặng” có thể con sẽ giỏi nhưng nói tiếng Anh sẽ không có “thần thái”. Có lẽ vì vậy nên Nam mỗi lần được nói tiếng Anh là khuôn mặt tươi tắn, hào hứng lên hẳn.
- Ngón trỏ: Đặt ra các mục tiêu trong ngắn hạn: thường thì cứ ba tháng hoặc sáu tháng một lần Nam tham gia thi một bằng chuẩn tiếng Anh nào đó.Và trước khi thi đặt ra mục tiêu về điểm số, nếu thấy chưa đạt như mong muốn thì thi lại.
0 comments:
Post a Comment