Sự thật là làm con một không sung sướng như nhiều người nghĩ. Trong khi những tiểu thư, thiếu gia này luôn phải chịu đựng nỗi cô đơn khi không có anh chị em hoặc phải gánh vác trách nhiệm gấp nhiều lần những đứa trẻ có nhiều anh chị em.
Làm con một không sung sướng như mọi người tưởng
Hoàng Phúc cũng là con một trong gia đình giàu có và nhận được trọn vẹn tình yêu thương của bố mẹ. Bất kể một món đồ nào dù đắt tiền đến mấy, và chỉ cần Phúc muốn thì sẽ được bố mẹ mua cho.
Bởi vì là con một nên gánh nặng thừa kế công ty của gia đình đè lên vai thiếu gia này. Ngay từ nhỏ, Phúc đã được bố mẹ đưa đi học các lớp năng khiếu nghệ thuật để thể hiện tố chất của người thừa kế, khi đi học văn hóa thì môn nào cũng phải học tốt.
Phúc biết mình là đứa con duy nhất được bố mẹ đặt toàn bộ hi vọng và sự tự hào nên cảm thấy rất áp lực. Đã có nhiều lúc anh cảm thấy rất cô đơn, mong ước có được một người anh hay em để cùng nhau chia sẻ áp lực trong cuộc sống.
Những đứa con một luôn thiệt thòi khi không có anh chị em sẻ chia khó khăn, áp lực cuộc sống. Ảnh minh họa.
Không giống với Hoàng Phúc, Diệu Anh sinh ra là con một của một gia đình cơ bản, nề nếp. Mặc dù là tiểu thư duy nhất nhưng Diệu Anh không được chiều chuộng yêu thương như những đứa con một khác. Bởi vậy, cô luôn nhận được sự chăm sóc có phần khắt khe của gia đình.
Bởi bố mẹ Diệu Anh cho rằng "đã là con một thì càng phải nghiêm khắc dạy dỗ, chiều chuộng quá sẽ khiến bản thân tưởng là cái rốn của vũ trụ, sẽ sinh hư". Khi nhìn bạn bè cùng trang lứa có chị, có em đi đâu cũng có nhau, Diệu Anh lại cảm thấy tủi thân khi mình là con một.
Niềm mong muốn càng lên đến đỉnh điểm khi Diệu Anh bị gia đình nhà người yêu từ chối khi biết cô là con một. Lúc này, họ nói rằng kể cả khi cưới về thì cô vẫn phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc bố mẹ khi già yếu. Cô cũng sẽ không thể toàn tâm toàn ý để lo lắng cho chồng con và nhà chồng được.
Nỗi cô đơn không chỉ đến với những đứa con mà đến với ngay cả những ông bố bà mẹ có con một. Như gia đình bác Điệp (Đà Nẵng) cũng chỉ có duy nhất một đứa con trai, và cả nhà dồn hết niềm yêu thương vào đứa con này.
Và khi đến tuổi trưởng thành, cậu con trai sang Pháp làm việc và cưới vợ, định cư luôn ở nước ngoài. Thời gian không có con cháu trong nhà nên bác Điệp cảm thấy rất hiu quạnh, trống trải. Lúc đó, bác Điệp mới ước có thêm đứa con gái để ở gần, chăm sóc mình lúc tuổi già.
Cũng giống như gia đình bác Điệp, cô Hằng (Hà Nội) cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất, thế nhưng đứa con trai này lại nhất quyết vào Nam lập nghiệp, sống tự lập và không ở chung cùng bố mẹ. Cũng chiều con nên cô đồng ý để con ra ở riêng nhưng trong lòng cảm thấy rất buồn rầu vì không được ở gần con, và luôn lo lắng cho sức khỏe của con.
Kết giao bạn bè, đi du lịch thường xuyên để giải quyết nỗi cơ đơn
TS. Phương Hoa (Khoa Tâm Lý - Giáo dục, trường ĐH Sư phạm Thái Nguyên) cũng cho biết: "Cảm giác cô đơn của những đứa con một trong gia đình xuất phát từ sự bao bọc kỹ càng của bố mẹ. Bởi vì là con một nên đứa con phải gánh lấy sự kỳ vọng duy nhất từ bố mẹ, sẽ chỉ chăm chăm lo lắng làm sao để không làm bố mẹ thất vọng tạo nên áp lực trong suy nghĩ. Thường thì những đứa trẻ ấy sẽ cảm thấy muốn được chia sẻ gánh vác này cùng ai đó nhưng không có anh chị em nên chắc chắn sẽ cảm thấy cô đơn".
TS Phương Hoa cho biết thêm, để thoát khỏi sự cô đơn, có thể thử rất nhiều cách như kết giao bạn bè nhiều hơn, mở lòng hơn, tận hưởng các niềm vui trong cuộc sống, đi du lịch, tham gia các hoạt động xã hội, nuôi thú cưng...
Như trường hợp của Hoàng Phúc, anh đã quyết định vượt qua nỗi cô đơn bằng cách kết giao nhiều bạn bè, tìm đến những người bạn tâm giao để tâm sự, chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống. Phúc liên tục tham gia những cộng đồng khởi nghiệp trẻ tuổi để vừa giao lưu với những người cùng trang lứa, vừa học hỏi kinh nghiệm kinh doanh, chuẩn bị tốt cho việc thừa kế công ty của bố mẹ.
Về phần Diệu Anh, sau khi trải qua cú sốc khi bị gia đình người yêu từ chối, cô nhận ra bố mẹ mới là nơi đón nhận, yêu thương cô. Bởi vì muốn cô được chăm sóc tốt nên đã không sinh thêm con, để dành tiền bạc và công sức cho đứa con gái duy nhất.
Khi không cảm thấy mình thiệt thòi vì là con một nữa, Diệu Anh đã quyết định mở lòng hơn với bố mẹ, trò chuyện nhiều hơn và thường xuyên đưa bố mẹ đến nhà họ hàng thăm các anh chị em họ.
Không thể ngồi yên để chịu đựng nỗi cô đơn khi con cháu không ở bên, vợ chồng bác Điệp cũng đã quyết định đi du lịch nước ngoài trong những ngày tháng về già. Mỗi tháng, cậu con trai ở Pháp lại gửi tiền về để bố mẹ đi du lịch. Thăm thú hết các cảnh quan trong nước và các nước trong khu vục, vợ chồng bác Điệp lại đến châu Âu chơi rồi tranh thủ tạt vào nhà con trai ở Pháp để thăm các cháu.
Bác Điệp tâm sự: "Hai vợ chồng tôi đã đi gần 15 nước rồi, chủ yếu là các nước ở châu Âu để có thể vào thăm con. Con cháu thành đạt nhưng ở xa nên chỉ có thể đi du lịch để khỏa lấp nỗi cô đơn trong lòng, thi thoảng sang thăm và gặp được con thì tốt".
Riêng cô Hằng thì không lựa chọn đi du lịch xa, dù đã về hưu nhưng vẫn còn rất khỏe nên cô tham gia vào các hội nhóm tại phường, thường xuyên đi làm các hoạt động tình nguyện cùng hội phụ nữ.
Đặc biệt, cô còn mua một con chó ngoại về nuôi dưỡng, vừa để giữ nhà vừa để khuây khỏa cho đỡ buồn. Có những lúc, cậu con trai từ miền Nam về thăm cô cũng phải tỏ ra giận dỗi khi cô... chăm chó còn hơn chăm con.
Nguồn: Sưu tầm
Xem thêm
Phụ nữ ... là phải đẹp
Cái giá phải trả cho những cuộc ăn chơi không bờ bến của con nhà giàu Trung Quốc
0 comments:
Post a Comment