>>Phần 3
Nhưng lần này anh cũng chẳng nói chẳng rằng, vẫn cứ về đúng giờ, ăn cơm và vào phòng làm việc, không thì xem ti vi hoặc dán mắt vào cái điện thoại. Tôi thâm tâm dù cảm thấy ấm ức nhưng quyết không hé răng nói nửa lời. Rồi chồng tôi có lịch công tác ở miền Nam.
![]() |
| Em có dám ký đơn không? hãy kỹ nó trước khi đưa cho anh |
Một hôm, chồng gọi điện bảo tôi qua cơ quan anh lấy cái bếp từ anh đã mua cho ông bà, người ta ship đến cơ quan, để ở phòng anh ấy. Tôi ok. Hóa ra cái bếp từ hai vợ chồng hẹn nhau đi mua chồng cũng tự mua rồi. Lẽ ra tôi sẽ nhờ một đồng nghiệp của anh ( tôi có quen thân với một vài đồng nghiệp ở cơ quan anh vì mấy lần đi ăn uống cùng nhau) lấy hộ bếp và sẽ qua nhà họ lấy sau. Nhưng tôi lại tới tận cơ quan anh, vào tận phòng anh để lấy.
Chiều hôm đấy tôi vào, muốn đi vào phòng anh thì nhất định phải đi qua một phòng. Đó cũng chính là phòng cô gái kia làm việc. Lúc thấy tôi tất cả mọi người đều tỏ ra vui vẻ chào hỏi thân tình. Còn mời tôi ngồi ghế, pha trà, lôi hoa quả ra ăn. Tôi cũng là một người quảng giao, sôi nổi nói chuyện với mọi người. Tôi cũng nhanh chóng phát hiện gương mặt mới trong phòng. Nhưng sau khi chào hỏi tôi theo đúng phép, cô ấy vẫn ngồi nguyên tại bàn, chăm chú làm việc chứ không sà xuống như mọi người. Tôi dò hỏi:
- Bạn này mới à? Chị chưa gặp bao giờ.
Cô trưởng phòng vẫy vẫy tay.
- H ra đây em, chút làm tiếp vẫn kịp mà. Bạn này lâu rồi mà chị, cũng phải hơn năm rồi. Chắc tại cũng lâu rồi chị em mình không gặp nên không biết thôi.
Cô gái cười, bỏ tập hồ sơ sang bên cạnh, bước ra. Tôi ngầm quan sát.
Cô gái còn khá trẻ, nếu gặp ở ngoài tôi sẽ nghĩ cô ấy chưa có chồng, có con. Không quá nổi bật xinh đẹp nhưng tổng thể hài hòa, đằm thắm và rất có duyên. Tuy vậy, nói chuyện hơi chừng mực, trong lúc mọi người bô bô ba ba thì cô ấy chỉ lắng nghe và cười.
Tôi chủ động nói chuyện:
- H sinh năm bao nhiêu em? Có người yêu chưa?
Tất cả mọi người đều cười ồ lên, nhao nhao trêu cô này chưa chồng con gì đâu chị, chị có mối lái nào thì bố trí cho bạn ấy một mối.
H cũng cười bảo: Em 87 chị ạ. Em có người yêu cách đây vài năm, giờ được nâng cấp và có sản phẩm rồi.
Mọi người lại cười ồ lên, tôi cũng cười. Trêu xinh thế này chắc các sếp quý lắm đấy. Chỗ chị thì gái xinh cũng được ưu tiên lắm nhé. H chỉ cười.
Tôi thoáng khó chịu vì cách cô ấy nghe xong chỉ cười làm tôi không tài nào lắm bắt được tâm tư của cô ấy.
Ngồi một lúc tôi vào phòng làm việc của chồng để lấy bếp. Chắc phải 2,3 năm rồi tôi không vào đây. Căn phòng khá ngăn nắp, gọn gàng. Trên bàn chồng là ảnh con trai chúng tôi lúc tròn tháng. Tôi ngồi vào ghế của anh và ngắm nghía mọi thứ xung quanh và bất giác hài lòng. Tôi cũng mở máy tính, có cài pass , tôi gõ đại, đến lần thứ 3 thì đúng. Kể ra tôi cũng khá hiểu chồng tôi đấy chứ. Nhưng tôi ước gì tôi đã không mở máy tính của chồng ra. Để từ hôm ấy một vết hằn in sâu trong lòng khiến tận bây giờ tôi vẫn không thể nào xóa nhòa được dù tôi đã không còn hận nữa. Ở một file trong máy tính có hơn 10 ảnh của H. Có cái được chồng tôi lưu từ facebook của H, có cái dường như được chụp bất ngờ ở một khoảnh khắc nào đó như lúc họp, như lúc H đang làm việc, như lúc ăn ... File có độc một chữ H.
Tôi ngồi nhìn màn hình trân trối, nước mắt đột nhiên chảy ra. Có lẽ cái cảm giác lần đầu tiên phát hiện chồng mình có tình cảm với người con gái khác bao giờ cũng đau hơn cả. Vì sau này sẽ có người khác xuất hiện nhưng tôi không còn đau như thế này nữa.
Tôi cũng phát hiện ra họ chat với nhau qua mạng nội bộ của cơ quan. Cũng chỉ toàn công việc mà sao tôi thấy nó lạ thế. Có những câu:
- Em ăn sáng đi kẻo đói.
- Em mệt thì về sớm chút đi nhé.
- Hôm nay em có vẻ uể oải, con ốm thế nào em?
- Hôm nay em không đi ăn với mọi người à? Có lý do gì không?
- Em có đi công tác được không? Nếu đi được thì anh rất vui.
...
Với chồng tôi như thế đã là rất quan tâm. Tôi hiểu hơn ai hết. Có lần H bảo về bộ phận anh nhiều việc quá, nhiều áp lực mà cũng bị soi xét nhiều. H cảm thấy không thoải mái như bên bộ phận cũ. Chồng tôi bảo: Có anh đây rồi, em chỉ việc làm tốt việc là được. Mọi việc khác hãy tin ở anh". Tôi không thấy H bảo gì.
Bây giờ ngồi gõ lại, ngẫm lại, thì tôi nghĩ rằng việc chồng mình có cảm tình với người như H cũng là điều khó tránh khỏi. Cô ấy thực sự là một người hiểu chuyện, cực kỳ nhạy bén nhưng cái nhạy bén của cô ấy rất khôn ngoan chứ không bản năng và dữ dội như tôi. Và chính vì thế không có việc H không nhận ra tình cảm của chồng tôi. Nhưng có vẻ trong câu chuyện này H là người kiểm soát mọi chuyện.
Lại nói vể tôi, sau khi vào chồng tôi, lấy bếp, tôi rủ cô trường phòng ra ngoài cà phê, nói chuyện. Kỳ thực lúc này tôi muốn hỏi nhiều hơn về chồng tôi trong thời gian vừa rồi.
>>Phần 5
(Nguồn: Sưu tầm)


0 comments:
Post a Comment