>>Phần 6
Khi tôi trở về chồng tôi vẫn chưa về. Và tôi không nhớ vô thức hay ý thức, lúc về không nhìn thấy giày của chồng tôi vẫn khóa cái khóa cũ mà không hề thay khóa.
Chồng tôi đi cả đêm không về. Đó là lần đầu tiên anh đi kiểu này, trừ những hôm công tác. Tôi nằm đợi nghe tiếng mở cửa nhưng không có. Tôi chìm vào giấc ngủ mộng mị lúc gần 3h sáng.
![]() |
| Em có dám ký đơn không? hãy ký nó trước khi đưa cho anh |
Ngày hôm sau tôi vẫn dậy và chỉn chu đi làm bình thường. Công việc của tôi luôn bận, thật may vì nó đôi khi khiến tôi quên đi những chuyện đang gặp phải.
Lúc tôi về vẫn không thấy chồng tôi. Bác giúp việc tự động chạy ra nói:
- Cậu T về lúc chiều rồi lại đi rồi cô ạ. Không thấy dặn cơm nước gì cả, tắm xong lại đi.
Tôi vào phòng thay quần áo rồi thừ người ra. Thâm tâm tự hỏi liệu mình có nặng lời với chồng không? Chồng tôi sỹ diện và tự ái rất cao, "mèo mả gà đồng" hẳn đã gây cho anh sự tổn thương không hề nhỏ.
Nhưng tôi đã lỳ lợm không gọi, không nhắn cho anh tin nào. Tôi tự động viên mình: đã đi là phải tự về. Cứ như vậy 5 hôm chồng tôi ngủ cơ quan, trở về vào buổi chiều lúc tôi chưa đi làm về. Cũng may thời gian này con trai tôi đang chơi ở nhà ngoại.
Đến sáng thứ 7 thì chồng tôi gọi điện. Giọng mệt mỏi: " Em qua cơ quan anh lúc được không?"
- Tại sao tôi phải qua?
- Anh ... mệt!
- Mệt thì anh tự về nhà nằm nghỉ. Đừng cư xư như đàn ông độc thân nữa.
Tôi chua chát đáp. Im lăng và những tiếng tút dài.
Ngồi trong phòng làm việc, tôi ngửa mặt lên vì không muốn để đồng nghiệp thấy nước mắt tôi đang trực chảy ra. Đến giờ tôi cũng không hiểu tại sao tôi là vợ lại vô cảm đến vậy.
11h trưa tôi loanh quanh, rối bời nghĩ không biết nên đi ăn cùng đồng nghiệp hay ghé qua cơ quan anh. Bình thường cơ quan anh không làm việc thứ 7 nhưng cũng có ngoại lệ, tuần nào nhiều việc vẫn có một số người đi làm. Lúc tôi vào cửa có gặp hai người phòng anh, họ bảo sếp đang trong phòng, sếp có vẻ mệt.
Khi quyết định đến chỗ chồng tôi đã biết tôi là người chùng sợi dây đang căng giữa chúng tôi xuống. Có lẽ tôi sẽ om chồng, xin lỗi anh, nói rằng tôi nhớ anh nhiều lắm. Và có lẽ chông tôi cũng sẽ cho tôi lời giải thích về những việc anh đã làm.
Nhưng lúc tôi vào thì gặp cảnh tượng khác.
Chồng tôi ngồi trên chiếc ghế làm việc rộng rãi của anh, chiếc ghế được ngả về phía sau hết cỡ, chồng tôi đang ngả người trên đó và thiêm thiếp, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
H đứng lặng lẽ nhìn chồng tôi trước bàn làm việc, trên tay là tập tài liệu. Không gian trưa im ắng lạ thường. Dường như cô gái đang chìm vào mối suy tư gì đó không dứt ra được. Tiếng giày cao gót của tôi vang lên và thậm chí lúc dừng lại cũng không kéo được cô ấy về thực tại.
- H à?
H hơi giật mình, nhìn thấy tôi, cố ấy nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, nói rất khẽ:
- Em chào chị! Anh đang ngủ chị ạ. Em định nhờ anh ký nốt mấy văn bản để xin nghỉ chiều.
- Sao em không bảo anh ký đi?
H nhìn chồng tôi rồi lại nhìn tôi nhỏ nhẹ đáp, gần như đủ nhỏ chỉ để mình tôi nghe thấy:
- Em thấy anh có vẻ mệt, hình như sốt. Phòng điều hòa mà anh đang toát mồ hôi. Chị xem anh sao đi. Em xin phép ra ngoài, lát có gì em nhờ anh sau.
Rồi không đợi tôi nói gì, H đi luôn và ngay. Tôi đứng nhìn theo dáng H ra đến tận cửa, cơn ghen cuồng nộ tưởng chừng như đã chìm xuống bỗng nhiên lại cuồn cuộn nổi lênTôi đau khổ khi thấy H nói những câu nhẹ nhàng và chân thành nhất. Giá như chồng tôi có thể nghe được thì chắc hẳn anh sẽ cảm động lắm.
Chồng tôi đang sốt, sốt cao lắm, mà tôi thì đang ghen. Cơn ghen dâng nghẹn cổ và làm mờ mắt. Tôi gõ gõ tay xuống bàn làm việc của anh để đánh thức, mỉa mai:
- Dậy thôi, người đàn ông độc thân.
Chồng tôi nhíu mày, mở mắt ra nhìn thấy vợ, giọng anh uể oải:
- Về thôi, ngủ một giấc sẽ khỏe lại.
Vừa nói anh vừa đứng dậy, tay lấy áo, dường như không có gì đặc biệt với anh lúc này.
Tôi nhìn anh đăm đăm nói:
- Nói chuyện chút đi
- Lúc khác
- Em muốn ngay bây giờ
- Đang cơ quan đấy.
Tuy vậy, chồng tôi ngồi phịch xuống ghế, biết rằng sẽ không thay đổi được chủ ý của vợ. Có lẽ anh đã quá hiểu tính khí của tôi.
- Em muốn anh thẳng thắn với em. Giữa chúng ta mọi thứ nên rõ ràng thì em mới có thể bình thường được.
- Em muốn rõ ràng điều gì?
- Anh có tình cảm ngoài luồng với H
Chồng sững người nhìn vợ:
- Em nghĩ thế nào?
Tôi điện tiết, lạc giọng: Đừng hỏi ngược tôi, trả lời đi.
- Em có chắc chắn trong suốt cuộc đời, em sẽ bị chi phối bởi một người đàn ông khác ngoài anh không?
Đến lượt tôi sững người. Tôi hiểu ý chồng tôi. Trước đây, cách đây 3 năm, khi chúng tôi chuẩn bị cưới, tôi có một mối quan hệ "không bình thường" với một đối tác. Tôi dùng từ không bình thường vì thứ tình cảm đó không phải tình bạn cũng không phải tình yêu cũng không phải tri trỷ. Nhưng tôi đã qua đó rất nhanh. tuy chồng tôi có biết nhứng cũng không để tâm lắm.
- Đúng. Em không chắc chắn về tình cảm của mình nhưng em chắc chắn rằng em không bao giờ dối trá.
- Anh chưa bao giờ làm gì có lỗi với em.
- Có lẽ ngưỡng gọi là có lỗi với phương giữa chúng ta khác nhau. Tôi chua chát, cười nhạt nói tiếp:
- Ngưỡng của đàn ông các anh có lẽ phải lên giường mới là có lỗi. Ngưỡng của em chính là những việc anh đang làm
- Anh làm gì?
- Anh chia sẻ rất nhiều với H, rất nhiều việc em không hề biết nhưng H biết hết. Anh thậm chí còn lưu ảnh của cô ấy rất nhiều trong mail và máy tính. Và hôm 20/10 khi H không đến thì anh đã lái xe đến trước ngõ nhà cô ta.
Chúng tôi không biết rằng trong lúc chúng tôi cãi nhau H đã quay lại và đứng ở cửa từ lúc nào.
>>Phần 8
(Nguồn: Sưu tầm)


0 comments:
Post a Comment