Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn đã từng cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.
- You are apple of my eyes –
Ông bà tôi đã từng nói tuổi trẻ thì nên chú tâm học hành để sau này tương lai có thể rộng mở, cuộc sống đỡ vất vả, ông bà cũng đỡ phải lo lắng. Bố mẹ tôi thì lại bảo tuổi trẻ là tuổi đẹp nhất, học hành là quan trọng nhưng phải biết tận hưởng cuộc sống; nhưng mà phải học thì đến lúc già mới có thể thảnh thơi, mới có thể ngẩng cao đầu nhìn thiên hạ. Thầy giáo của tôi cũng nói y nguyên như vậy. Tôi thì không có anh chị, vì tôi là con cả. Tôi tự nhận thấy mình là một đứa trẻ ngoan, vì tôi đã làm đúng như những lời dạy trên.
Gia đình |
Đến lúc trưởng thành hơn một chút, tôi đi học xa nhà. Bố mẹ vẫn gửi tiền học hàng tháng cho tôi đều đặn. Ông bà dù tuổi đã cao nhưng cũng vẫn rất hay quan tâm tôi. Tôi lại có thêm hai đứa em nữa. Giờ tôi đã là một bà chị đúng nghĩa rồi. Việc học ở trường cũng tạm ổn. Và tôi vẫn tưởng rằng mình là một đứa trẻ ngoan.
Càng ngày việc học càng bận hơn, tôi cũng đã tìm được công việc làm thêm nên cũng ít về thăm nhà. Mặc dù để về nhà tôi chỉ cần bắt 2 chuyến xe buýt nhưng mà tôi thấy về nhiều cũng đâu giải quyết được vấn đề gì, để lâu lâu về thăm nhà thì cũng có sao đâu? Ừ thì cũng không sao thật. Vì đối với tôi, à không, đối với cái sức trẻ lúc này thì thời gian tưởng chừng như là vô hạn.
Tuổi trẻ nhanh lắm nên phải tận hưởng thôi! |
Thi thoảng, khi mà được nghỉ lâu lâu một chút thì tôi lại chuẩn bị để về thăm nhà. Cũng có những lần được nghỉ tận 3,4 ngày. Ngày đầu tiên về nhà thì hẹn hò đám bạn thân đi chơi, cũng hết bố gần một ngày. Ngày thứ hai thì lại lượn đâu đó kiểu như dã ngoại, cũng không xa lắm, chắc chỉ mất một ngày thôi. Còn hôm sau lại là ngày nằm dài vì ốm. Ừ, ngày cuối cùng thì lại chuẩn bị lên đường thôi. Tính ra ăn cơm được với gia đình được mấy bữa? Dạy mấy đứa em học bài được mấy lần? Nói chuyện với ông bà, bố mẹ được mấy câu? Haiz.
Thời gian của tôi dành hết cho bản thân và bạn bè, cũng không còn để dành cho gia đình nữa! |
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nhiều khi tôi cứ tự hỏi vì sao những người trong gia đính tôi lại cứ bao dung tôi mãi thế, cứ chiều chuộng tôi để tôi sinh hư như thế này? Họ làm tôi bực chết đi được, chẳng thấy khi nào đối xử công bằng với tôi gì hết, cứ thích nhường nhịn tôi là sao ? Họ cũng thật là phiền phức, tuần nào cũng gọi điện hỏi thăm tôi này nọ, hỏi tôi có cần gì không, có thiếu gì không ? Lại còn thích nghe cái giọng điệu cằn nhằn, cáu gắt của tôi nữa chứ? Đúng thật là “không thể ưa” nổi!
Tôi sống hết mình cho niềm yêu thích của bản thân |
Đến lúc đi làm thì lại càng bận rộn, thời gian rảnh thì tôi để dành hết cho bản thân và bạn bè. Người yêu thì tôi chưa có, mà một phần cũng vì quá vô tư, tôi cũng chẳng vội vàng gì trong chuyện này. Hôm nọ, lúc đang đọc tin tức trên một tờ báo nào đó, tôi có thấy một cậu học sinh 9 tuổi có hoàn cảnh gia đình vô cùng khó khăn. Bố cậu thì không nhận con, mẹ suy nghĩ nhiều cũng sinh bệnh thần kinh, bà ngoại thì đã già yếu không còn khả năng lao động gì nữa. Mỗi ngày cậu bé đều ra chợ bán bánh kiếm sống, để còn đi học, để có được bát cháo cho bà, cho mẹ. Học hành trên lớp của cậu bé thì luôn thứ nhất thứ nhì. Thế mà do hoàn cảnh khó khăn quá, cậu phải nghỉ học đi làm. Lúc đầu, tôi cũng thấy thương em lắm, cũng nước mắt sụt sùi. Nhưng mà bất chợt nghĩ đến bản thân, trong đầu liền hiện lên 2 từ “ÍCH KỶ”!!
Tôi bỗng nhận ra là mình đã quá.. ích kỷ! |
Tôi vẫn luôn cho rằng tuổi trẻ thì có quyền được sống cho bản thân. Được quyền làm những điều mình thích, vì con người ta chỉ được sống có một lần. Nhưng tôi bỗng nhận ra một điều, sống không có nghĩa là hít thở, là chỉ có một mình mình, mà sống là để cho người khác cảm nhận được là mình đang hít thở ở trên mặt đất này. Sống là để yêu thương nhau, để quan tâm nhau!. Và khi viết những dòng này, tôi đang nhớ về những ngày còn nhỏ, tôi nghĩ đã đến lúc tôi phải có hành động mà đáng lẽ ra tôi nên làm từ rất lâu rồi.!
Đây là mấy dòng tâm sự của tôi, dù gì thì cũng đã lâu rồi tôi không ghi ghi viết viết như thế này. Suy nghĩ của tôi thì cũng có thể là không đúng với nhiều người. Nhưng mà những ai đã đọc hết những dòng này của tôi thì cũng thông cảm cho tôi nhé! Tôi cảm ơn!
Đây là mấy dòng tâm sự của tôi, dù gì thì cũng đã lâu rồi tôi không ghi ghi viết viết như thế này. Suy nghĩ của tôi thì cũng có thể là không đúng với nhiều người. Nhưng mà những ai đã đọc hết những dòng này của tôi thì cũng thông cảm cho tôi nhé! Tôi cảm ơn!
- Giang Nguyễn -
0 comments:
Post a Comment